Viện nguyên lão La Mã Viện_nguyên_lão

Viện nguyên lão La Mã hay còn gọi là Thượng viện La Mã (tiếng Latinh: Senātus Rōmānus) là một tổ chức chính trị ở Roma cổ đại. Đây là một trong những tổ chức lâu đời nhất trong lịch sử La Mã, được thành lập vào những ngày đầu tiên của thành phố Roma cổ đại của Vương Quốc La Mã mà ngày nay nó là thủ đô của Ý, nó được thành lập vào năm 753 trước công nguyên. Sự tồn tại của nó đi kèm với nhiều biến cố lịch sử trong thời đại của La Mã. Nó sống sót sau sự lật đổ của các vị vua vào năm 509 trước Công nguyên, sự sụp đổ của Cộng hòa La Mã vào thế kỷ 1 trước Công nguyên, sự phân đôi của đế chế La Mã (đế chế La Mã ban đầu sụp đổ thành đế chế tây La Mãđế chế đông La Mã) vào năm 395 sau công nguyên, sự sụp đổ của đế chế Tây La Mã vào năm 476 sau công nguyên, và sự cai trị man rợ của Roma trong thế kỷ 5, 6 và 7.

Trong mỗi thời kỳ riêng biệt của sự tồn vong của Roma cổ đại trong lịch sử của nó, định nghĩa và chức năng thi hành của Viện nguyên lão La Mã / Nghị viện La Mã thay đổi bằng cách mở rộng hoặc suy giảm để thích ứng và phù hợp với những thời kỳ nhất định. Những năm cải cách và tái định nghĩa lại hoạt động của Viện nguyên lão La Mã cổ đại thứ tự lần lượt theo từng năm là năm 616 trước công nguyên, năm 509 trước công nguyên, năm 80 trước công nguyên và năm 27 trước công nguyên.